TÌNH HỚ

Chớ đổ cho người… dẫu giấc mơ

Do mình chẳng hiểu mới nông khờ

Yêu đương rạn nứt muôn đời nhớ

Lãng mạng đeo sầu vạn ngẩn ngơ

Cứ ngỡ đùa vui dầu có nhỡ

Nào ngờ giởn chút nặng mê hờ

Thôi đành gánh lấy điều đã hớ

Oán trách ai đây? Họa khúc Thơ.

Quê Hương.

(Họa HIỀN NÊN HỚ của MĐ)

TÌNH PHỤ

Vì đâu lắm nỗi hỡi ơi Anh!

Cũng bởi không duyên, nợ chẳng thành

Nước chảy sông dài nhiều lắm nhánh

Thuyền trôi suối đổ có qua gành

Nơi xưa ngóng đợi buồn canh cánh

Chốn cũ hòai mong bặt tánh danh

Khổ sở triền miên duyên gãy gánh

Người ơi! bạc bẽo… phải cam đành!

Quê Hương.

(Họa EM PHỤ TÌNH ANH của MĐ)

THẨN THƠ

Nuối tiếc tà dương bước thẩn thơ

Nghiêng nghiêng bóng ngã nặng ơ thờ

Lòng buồn khắc khoải tình dang dở

Dạ luống ai hoài lắm ngẩn ngơ

Gối chiếc còn mang niềm trắc trở

Nên đôi vẫn mãi chuyện xa mờ

Ôm đầy kỷ niệm vùi thương nhớ

Hận tủi vì yêu quá dại khờ.

Quê Hương.

(Họa Bài EM BƯỚC THẨN THƠ của MĐ)

 

NHỚ MẸ

Nghe MẸ kể… vào Xuân năm ấy

MẸ đau bụng suốt mấy ngày liền

Trưa mùng hai… đặng bình yên

Vui mừng CON với MẸ HIỀN chào Xuân

Ôi thương quá! lâng lâng CON TRẺ

Giờ ngồi đây lặng lẽ… nhớ thương

MẸ ơi! bao nỗi sầu vương

Xuân về CON thắp nén hương nguyện cầu.

Quê Hương.

XUÂN NHỚ

Hiếu thảo tình Con có kịp không?

Cha yêu, Mẹ quý… thuở ôm bồng

Nay Con đã lớn… lòng xao động

Phụ Mẫu rời xa, dạ hết trông

Kính Mẹ thành tâm trao gió lộng

Thương Cha tưởng nhớ gởi mây lồng

Xa Cha cách Mẹ trong đời sống

Ý nghĩa mùa Xuân giảm nét hồng.

Quê Hương

(Họa bài Xuân nhớ Mẹ của MĐ)

XUÂN NHỚ MẸ

Mười chín Xuân qua MẸ hiểu không?

Từ khi vắng MẸ… sống phiêu bồng

Thâu canh ngẫm nghĩ lòng xao động

Nắng xế sầu tư dạ hết trông

Gởi gấm niềm thương vào gió lộng

Mơ màng nỗi nhớ tận mênh mông

Còn đâu cảnh ấy ngày xưa sống

Cái thuở Xuân vui… cạnh bếp hồng.

Quê Hương.

(Họa bài XUÂN NHỚ MẸ của MĐ)

CHÚC XUÂN

Mùa Xuân lại đến khắp muôn phương

Gởi chúc thân tình luyến mến thương

Sáng tác tình thơ giàu ý tưởng

Làm nên khúc nhạc đẹp nghê thường

Cầu mong cuộc sống an lành hưởng

Ước nguyện đời ta thắm ngát hương

Chúc mọi người vui đời sung sướng

Thân tình kết hợp mãi còn vương.

Quê Hương.

(Họa bài Lòng Xuân của MĐ)

 

CUỐI ĐỜI NHAU

Sống cuối đời nhau mới rõ đường

Ân tình thắm đượm tạo niềm thương

Mơ điều hạnh phúc dù muôn hướng

Ước vọng êm đềm chỉ một phương

Mấy kẻ nên duyên tròn ý tưởng

Bao người kết hợp chẳng sầu vương

Gia đình vẹn vẽ cùng an hưởng

Đến cuối đời nhau mới tận tường.

Quê Hương.

(Họa bài “Ghép mảnh đời nhau” của MĐ)

HƯƠNG XUÂN

Thắm thoát… thời gian sắp hết Đông

Muôn Hoa đón nắng ánh Xuân hồng

Lâng lâng giọng hát hồn bay bổng

Thắm thiết câu hò dạ ngóng trông

Ước vọng niềm thương đầy nhựa sống

Hoài mong nỗi nhớ đượm tình nồng

Mùa Xuân ấm áp vui đời sống

Đậm nét Hương Xuân đẹp trọn lòng.

Quê Hương.

(Họa bài Chờ Xuân của MĐ)

TIẾC NUỐI

Bùi ngùi nhớ mãi thuở xưa xa

Cái thuở xuân sao chóng xế tà

Thoáng chốc qua mau… nơi xứ lạ

Thời gian tiếc nuối chốn quê nhà

Êm đềm cuộc sống nhiều thư thả

Ấm áp đời Ta đậm thiết tha

Những tưởng bình yên vui… khó tả

Nào ngờ biến đổi quá đời Ta.

Quê Hương.

(Họa bài Em về với Ta của MĐ)

 

NHỚ LỜI MẸ

Trời thu mát mẻ lá vàng rơi

Cành nhú chồi non rợp bóng Trời

Ngoài ngõ không còn hoa Phượng vĩ

Trên cành vắng điệu nhạc ve khơi

Nhớ lời Mẹ dạy tăng thêm Đạo

Ráng giữ, Cha khuyên bớt việc đời

Nữ giới Diêu Trì thương tận độ

Hạ ngươn ân xá thuận lòng Trời

Quê Hương.

 

MỪNG SN ĐỨC GIÁO TÔNG

Đến mùa phượng đỏ tiếng ve vang

Màu áo trắng tinh chật cả đàng

Lớp trẻ, lớp già vui hớn hở

Kéo về Thánh địa lúc hè sang

Nhớ Ngày Sinh Nhật Bậc Chơn Hiền

Từ cõi Non Bồng đến Cảnh Tiên

Náo nức đón mừng Ngày Kỷ Niệm

Bến Tre xuất thế Đấng Cầm Giềng.

Quê Hương.

THĂM VƯỜN KỶ NIỆM

VƯỜN THƠ ĐẠO ĐỨC rộng mênh mông

Gởi tận nơi nơi khắp ruộng đồng

Mong gặp được người tâm ý thiện

Hòa chung nghĩa sống bước hạnh thông

Trở lại BẾN TRE một buổi chiều

THĂM VƯỜN KỶ NIỆM đất thân yêu

TRƯỚC HOA KỲ THỌ nơi ANH CẢ

Tân Pháp Bí Truyền luyện đắc siêu.

Quê Hương.

VỀ ĐÂU?

Cuộc đời chưa biết phải VỀ ĐÂU?

Chẳng rõ trầm luân mấy nhịp cầu

Một thoáng suy tư mơ giấc điệp

Trăm cơn mộng mị khóc đêm thâu

Hơn thua tranh đấu đầu thêm bạc

Thắng bại đua chen chẳng mấy lâu

Chiến cuộc sắp tàn chưa tỉnh mộng

Hy sinh trọn kiếp để VỀ ĐÂU?

Quê Hương.

TIẾNG NẤC TÌNH THÂM

ANH đi vĩnh viễn… ngỡ còn đây

Nhớ nhớ thương thương bóng dáng gầy

Cốt nhục xa rời bao sóng dậy

Thân thương nấc nghẹn nghĩa tình hây

Mưa buồn dạ thắt hồn run rẩy

Gió thổi tâm đau sầu ngất ngây

Khấn nguyện Ơn Trời… Tiên cảnh ấy

ANH tôi cõi thọ đặng vui vầy.

Quê Hương.

NỖI LÒNG

Cố gượng mà đi hết đường đời

Tinh thần nặng trĩu chẳng hề vơi

Không duyên chớ mộng… đêm buồn hỡi!

Chẳng nợ đừng mơ… tủi lắm ơi!

Oán thán tình yêu không bến đợi

Than van nghĩa ái mãi xa vời

Cô đơn buốt giá xin trao gởi

Gởi gió mây ngàn ngấn lệ rơi.

Quê Hương.

LỜI RU

LỜI RU thắm thiết gọi Tình ơi!

Ấm áp trao nhau giấc mộng đời

Lắng đọng thương yêu lòng phấn khởi

Đong đầy nghĩa cảm mặn nồng hơi

Trao đi nhận lại Hương tình gợi

Gởi trọn cho nhau chẳng thể lơi

Gắn bó tâm tình vương vấn tới

LỜI RU thắm thiết mãi không vơi.

Quê Hương.

HOÀNG HÔN

HOÀNG HÔN bảng lãng tỏa dần xa

Tuyệt tác chiều loang nắng nõn nà

Én lượn bay bay vờn ẻo lả

Cò về xỏa cánh gió la đà

Thương đời cố giữ tình nho nhã

Tủi phận hoài mong… nghĩa vậy mà

Lặng lẽ âu sầu trong lạnh giá

Cô đơn quạnh quẽ lệ tuôn sa.

Quê Hương.

CÁNH CHIM CHIỀU

Thương sao cánh nhạn sắp tàn hơi

Nắng tắt hoàng hôn đã cách rời

Tủi phận long đong tình vẫn đợi

Thương thân chiếc bóng xế chiều rơi

Sầu mơ ảo tưởng xa vời vợi

Khổ mộng thương tâm chẳng thảnh thơi

Tổ ấm tìm đâu đời ơi hỡi!

Chim chiều thổn thức Bạn tình ơi!

Riêng lẻ

SẦU THƯƠNG

Tâm tư dấu kín chẳng ai tường

Tóc bạc da mồi đã điểm sương

Dõi mắt mông lung không định hướng

Trông xa phủ mịt cả ngàn phương

Niềm đau chất ngất làm sao sướng

Nỗi khổ vương mang lắm đoạn trường

Tổn hại tinh thần không thể lượng

Đời buồn lệ đổ quá sầu thương.

Quê Hương.

 

NUỐI TIẾC

Xa rồi cuộc sống thuở vàng son

Đếm bước thời gian đã héo mòn

Tháng tháng phai màu da trắng nõn

Năm năm nhạt úa nét xuân non

Suy đi nuối tiếc điều chưa trọn

Ngẫm lại phân vân phận cỏn con

Giản dị… đời người không kén chọn

Cam thân… định số vẫn không tròn.

Quê Hương.

THƯƠNG HOA

THƯƠNG HOA GIỌT TUYẾT thắm chào Đông

Ấm áp xinh tươi dưới nắng hồng

Diễm lệ thân thương tràn nhựa sống

Hồn nhiên đậm nét ngập hương nồng

Cành vàng uyển chuyển trong mưa lộng

Lá ngọc la đà giữa gió giông

Thắm đượm ân tình hồn lạc mộng

THƯƠNG HOA GIỌT TUYẾT ngát thơm đồng.

Quê Hương.

HÃY KHÓC

HÃY KHÓC nhiều đi để giảm sầu

Vì đời nặng nghiệp… chẳng ra đâu

Niềm đau lắng đọng… còn vương giấu

Nỗi nhớ xa vời mãi khắc sâu

Khổ ải đeo mang tim buốt thấu

Vui chi gắng gượng… tủi buồn rầu

Đường nào sẽ đến miền yêu dấu?

Biết đến bao giờ hết bể dâu?

Quê Hương.

ƠN THẦY

Cao niên giảm sức, trí tinh tường

Tóc bạc da mồi đậm gió sương

Dạy trẻ, yêu trò am chí hướng

Thương người dìu dắt hiểu nhiều phương

Yêu nghề giáo dục THẦY vui sướng

Thích nghiệp luôn rèn trí mến thương

Biết đáp bao nhiêu tình tặng thưởng

ƠN THẦY nhớ mãi… ngát tâm hương.

Quê Hương.

BẠN THƠ

Còn thơ… đã thích NHẠC và THƠ

Viết lách THƠ VĂN thuở dại khờ

Cất giọng ngân nga TÌNH MỘNG LỠ

Trầm ngâm hát khẻ TIẾNG DUYÊN MƠ

Lời thơ mộc mạc xưa còn dở

Ý tưởng ngây ngô quá lơ ngơ

XƯỚNG HỌA hôm nay khơi niềm nhớ

Âm vang thổn thức kiếp tầm tơ.

Quê Hương.

 

HỒN THƠ

Lời Thơ tiếng Nhạc đẹp tâm hồn

Tuyệt tác nên thơ ngắm hòang hôn

Nắng tắt đêm về cho khắp chốn

Sao mờ Trăng tỏ tận xóm thôn

Mơ màng ký ức nhiều thương tổn

Lẩn thẩn tơ lòng quyện ý tôn

Trổi khúc ru tình nghe chao rộn

HỒN THƠ lai láng mãi sinh tồn.

Quê Hương.

ĐỜI

ĐỜI người sống ở, thác đi về

Trong cuộc trần ai lắm ủ ê

Chốn cũ ghi đời bao kỷ niệm

Quê xưa để lại mấy non thề

Buồn lòng thổn thức vào cơn mộng

Xót dạ trở trăn nhớ cảnh quê

Sáo thổi vương sầu se thắt ruột

Dòng đời xuôi ngược vạn sơn khê.

Quê Hương.

TÌM ĐÂU BÓNG MẸ

Hôm nay GIỖ MẸ đến rồi

MẸ HIỀN giã biệt cõi đời mùa Thu

MẸ đi xa thẳm mịt mù

TÌM ĐÂU BÓNG MẸ lời ru ngọt ngào

Nhớ thời thơ dại năm nao

MẸ lo con trẻ sá nào bản thân

Cuộc đời khổ ải dương trần

MẸ từng bước một lo dần các con

Dẫu cho sức khỏe hao mòn

Con nên danh phận MẸ tròn ước mơ

TÌM ĐÂU BÓNG MẸ bây giờ

Con còn ở lại trơ vơ trần đời

Hôm nay GIỖ MẸ, MẸ ƠI!

Cầu xin MẸ đặng thảnh thơi Thiên Đàng

Thành tâm con thắp nén nhang

TÌM ĐÂU BÓNG MẸ… ngập tràn nhớ thương.

Quê Hương.

TIẾC NUỐI TÀ VƯƠNG

Thuở ấy thanh xuân cũng thướt tha

Tóc dài buông xõa dáng đẫy đà

Thời gian thắm thoát phai hồng má

Tháng tháng qua đi nhạt mắt xa

Thích Nhạc, yêu Thơ tâm trẻ lạ

Mê Văn, mến Bạn trí chưa già

Thu đi sợ gió Đông buồn giá

TIẾC NUỐI TÀ VƯƠNG chút mặn mà.

Quê Hương.

TÌNH QUÊ MÃI ĐẸP

QUÊ HƯƠNG XỨ BẾN đẹp người ơi

Bóng mát DỪA XANH nét rạng ngời

Sông nước phù sa vun đất mới

Lúa đồng đất ngập dưới mưa rơi

Lênh đênh sóng nước thuyền ghe tới

Thẳng tấp vườn cây trái khắp nơi

Dưới bóng DỪA XANH ai ngóng đợi

TÌNH QUÊ ĐẸP MÃI sẽ không vơi.

Quê Hương.

TẾT TRUNG THU

TRUNG THU náo nức khắp phố phường

THANH-LOAN háo hức nhịp tình thương

Ý hiệp tâm đồng chung chí hướng

Lòng thành góp sức cùng nhiều phương

TRẺ KÉM MAY MẮN không sung sướng

NGƯỜI ĐẦY NHÂN ÁI phải buồn vương

Phước Trời ban bố mình đặng hưởng

TỪ THIỆN trao quà chốn cố hương.

Quê Hương.

TRĂNG MỘNG

TRĂNG cao đỉnh núi tự bao giờ

Suy ngẫm thời gian quá ngẩn ngơ

Lững thững tương tư nguồn biển nhớ

Lơ thơ vọng tưởng bến sông mơ

TRĂNG kia sáng soi tình rộng mở

SAO Trời ấm áp nghĩa không mờ

Luyến lưu thổn thức hồn trăn trở

Bồi hồi thương nhớ MỘNG dệt tơ.

Quê Hương.

TÌNH TRĂNG

Lay lay bóng nhẹ đẹp như tơ

Ánh sáng Trăng cao thấp thoáng mờ

Chợt nhớ ngày xưa tình mộng lỡ

Sao quên thuở ấy tưổi mộng mơ

Thơ thơ thẩn thẩn niềm nhung nhớ

Ngất ngất ngây ngây nỗi ngẩn ngơ

Ký ức… quay về ôi bỡ ngỡ

TÌNH TRĂNG thương cảm đến bây giờ.

Quê Hương.

 

CỨ MÃI YÊU

Chớ nhắc làm chi tuổi nắng chiều

Da mồi tóc bạc đã muối tiêu

Bốn mấy năm mươi kèo còn cứng

Sáu bảy mươi rồi cột sắp xiêu

Tuổi đời chồng chất càng ngán ngẫm

Năm tháng qua đi lại hết chiêu

Ngỡ ngàng sanh lão bệnh tử khổ

Còn sống, còn hơi… CỨ MÃI YÊU.

Quê Hương.

THU VỀ

Tháng tám THU VỀ rồi đó Em

Bao nhiêu kỷ niệm thật  êm đềm

Thời gian thoáng chốc qua nhanh quá

THU VỀ chạnh nhớ… gợi buồn thêm

o0o

Buồn thương gởi trọn trong nhánh thơ

Để nghe tháng tám nặng mong chờ

THU VỀ ngoài ngõ hay THU rụng

Ở giữa lòng mình qua tiếng tơ.

Quê Hương.

THU XƯA

THU XƯA ấy… chỉ còn trong tiềm thức

Xốn xang lòng… nước mắt chực trào tuôn

Biết nói sao cho cạn hết nỗi buồn

THU lại đến… cảm thông niềm tâm sự

o0o

Nguồn tâm sự hóa thân thành câu chữ

Cho người đi thân lữ thứ muộn phiền

Người đợi chờ bên song vắng nghiêng nghiêng

Lá rụng rơi nhìn ngoài hiên… rưng lệ.

Quê Hương.

HƯƠNG THU

HƯƠNG THU… cảm hứng vội đi rong

Nắng tắt Trời tây rực ánh hồng

Cúc đỏ sân nhà khoe chúm nụ

Cành Đào trước cửa chẳng ra bông

Vài chun hồ tửu gây hứng chí

Một bát trà xanh thấy ấm lòng

Qua khỏi những ngày đầy khốn khó

THU về cuộc sống hết long đong.

Quê Hương.

THƠ và MỘNG

Nhờ THƠ giải được cơn sầu

Trắng đêm nhạc ý tình sâu khơi mầu

HỒN THƠ yêu những vì sao

Yêu trăng, yêu gió tình nào đẹp hơn

Lời ca hòa lẩn tiếng đờn

Du dương êm ái… tủi hờn quên đi

Xóa tan được những mê si

Cuộc đời là MỘNG… có gì ước mơ.

Quê Hương.

XỨ DỪA XANH

Miền Tây đẹp nhất XỨ DỪA XANH

BẾN TRE sông nước thật an lành

Xa Quê thương nhớ đầy thương nhớ

Nhớ mãi muôn đời XỨ DỪA XANH

O0O

BẾN TRE vang tiếng cảnh hửu tình

Quê hương yêu dấu rạng hiển vinh

Thơm ngọt trái cây, phì nhiêu lúa

Đất êm, dân ấm sống thanh bình.

Quê Hương.

ĐÃ MẤY THU

XUÂN đến, XUÂN đi, HẠ lại về

Nghe buồn văng vẳng tiếng sầu ve

Thời gian trôi mãi không ngừng đợi

Cánh phượng rơi bay theo gió hè

o0o

HẠ đến, HẠ đi nhường lại THU

Tàng cây thay lá lúc bấy chừ

ĐÔNG sang lạnh lẽo buồn ủ rũ

Xa hẳn Quê nhà ĐÃ MẤY THU.

Quê Hương.

TRƯA BUỒN

Biết viết gì đây giữa trưa buồn

Dòng THƠ tâm sự… có kịp tuôn

Vẫn biết sanh, lão, bệnh, tử khổ

Không sao tránh khỏi cảnh sầu thương

o0o

Biết viết gì đây… lắm đoạn trường

Tuổi cao sức yếu nỗi buồn vương

Da mồi tóc bạc rồi bệnh họan

THƠ thẩn THƠ thương giữa TRƯA BUỒN.

Quê Hương.

CAO

CAO ĐƯỜNG, MỞ, MÁU CAO MEN GAN

CAO TUỔI lung lay SỨC KHỎE VÀNG

Yếu đuối bệnh đau thi nhau đến

Âu lo… tâm dạ quá ngổn ngang

o0o

CAO TUỔI… giảm vơi SỨC KHỎE VÀNG

Bao nhiêu lo lắng bệnh vương mang

Đời người ngẫm chẳng là bao cả

Cố gắng lạc quan… vẫn xốn xang.

Quê Hương.

ĐÀNH CAM

Mây đen giăng khắp Bầu Trời

Lặng nhìn… chợt thấy chơi vơi cõi lòng

Mưa buồn xao xuyến mênh mông

Yếu đau thân xác tâm không nhẹ nhàng

Suy đi nghĩ lại xốn xang

Tiếc thời son trẻ…  vội vàng qua mau

Qua rồi… tuổi hạc đã cao

Giảm vơi sức khỏe u sầu xiết bao

Tình thương con cháu dạt dào

Các con hiếu thảo… lòng nào muốn xa

Biết rằng luật định… vậy mà

Nhưng sao cảm thấy xót xa bùi ngùi

Thời gian cứ tới chẳng lui

Số phần đã định… sụt sùi đành cam.

Quê Hương.

 

TÂM THỨC

Mưa ơi hỡi… ! gợi TA ngày xưa cũ

TA tìm TA rồi tự nhủ lòng TA

Nhớ làm sao năm tháng đã quá xa

Bao kỷ niệm… còn chăng là TÂM THỨC

o0o

TÂM cứ THỨC vì TÂM còn… ray rứt

Chưa ngủ yên nên… đau nhức thâu đêm

Trong tối tăm mắt thao láo dõi tìm

Cánh chim mỏng đi qua miền… bão động

o0o

Rồi từ đó… không còn trông còn ngóng

Có còn chăng chỉ còn đọng giọt sầu

Bao nhiêu điều… bao kỷ niệm tìm đâu?

Đành giã biệt… mang niềm đau muôn thuở.

Quê Hương.

VÌ ĐỜI VUI SỐNG

TA ráng vui cho hết cuộc đời

Cho dù gặp cảnh lệ tuôn rơi

Đừng than, đừng khóc, tâm đừng giận

Nhớ để ngòai tai đấy bạn ơi!

0o0

Cái thương, cái ghét cuộc đời thường

Ghét mấy đi rồi cũng đến thương

Vì chữ ghét thương không tuyệt đối

Hết hồi giận ghét đến hồi thương.

Quê Hương.

KỶ NIỆM ĐỜI

HÈ đến VĂN THƠ cạn hết rồi

Thả hồn theo những áng mây  trôi

Đầu XUÂN có bạn tươi cười chúc

Cuối độ còn duyên đẹp mãi thôi

THU đến cây bàng buồn đổ lá

ĐÔNG về cành lộc chẳng đâm chồi

Mái trườgg từ giã Thầy, Cô, Bạn

Bóng ngã hòang hôn… KỶ NIỆM ĐỜI.

Quê Hương.

 

TIẾT HẠ

TIẾT HẠ nấu nung lửa cháy đồng

Ve sầu nhả nhạc rủ bầy Ong

Sen nằm bể nước đua nhau nở

Lan tím khoe duyên sắc rực hồng

Sáu khắc canh dài tim nhói đập

Đêm thâu ray rứt mắt chờ mong

Thời gian chạy trốn tìm đâu thấy?

Ai đợi ai về, ai nhớ không?

Quê Hương.

VỀ LẠI QUÊ HƯƠNG

Ta về thăm lại QUÊ HƯƠNG

Ngày thơ giấu kín phố phường lặng im

Một thời dong ruổi cánh chim

Bâng khuâng dặm gió Ta tìm hồn hoa

Tình riêng nặng với phù sa

Gió lay cành liễu trôi qua tháng ngày

Còn thương tấm chiếu ngữ ngày

Cánh cò chao giữa một bài ca dao

Đêm tàn gió dạt bóng sao

Trăng gầy  lặn xuống… lòng nao nao buồn.

Quê Hương.

QUỐC TẾ THIẾU NHI

QUỐC TẾ THIẾU NHI NGÀY MỘT THÁNG SÁU

Chúc vui chúc khỏe CÁC CHÁU chăm ngoan

Tương lai CÁC CHÁU sẽ thật vững vàng

Luôn THÀNH ĐẠT và vẹn tòan tất cả.

Quê Hương.

NGÀY XƯA

NGÀY XƯA… nghèo lắm CÁC CON ơi!

Vốn chỉ đôi tay với nụ cười

Ráng đủ nuôi CON mừng lắm đấy

MẸ vui nhìn thấy CON nên người

o0o

MẸ dặn CÁC CON nhớ mấy lời

YÊU THƯƠNG ĐÙM BỘC chớ buông lơi

Cái nghèo cái khó ta qua khỏi

Đừng phụ thời gian… kỷ niệm đời

o0o

Có VÀNG, có BẠC, có CAO SANG

Nhớ thuở NGÀY XƯA lắm bẽ bàng

Đau thương… nếm đủ nhiều khổ cực

Vui buồn hèn nhục… lệ hòa chan…

Quê Hương.

Previous Older Entries